10/03/2015
2301

 

Có một người lặng thầm như ngày trước,

Dẫu cuộc đời chói lọi tựa trăng sao,

Dẫu lấp lánh trân châu giữa phương nào,

Giờ nằm xuôi như “con bác thợ mộc”!...

 

Nay người ấy phương trời xa khóc lóc,

Mà nhỏ đi, mà câm lặng hoang mang,

Để Ngôi Lời tiếng nói mãi vọng vang,

Để Tin Mừng tưng bừng trong năm cõi!...

 

Nay người ấy như rã rời mòn mỏi,

Mà thênh thang ngời sáng khắp không gian,

Dù lặng im mà thoang thoảng mây ngàn…

Như thần khí, như Alter Christus…

 

Nơi Can-vê, “Mọi điều đã hoàn tất”!

Một kiếp người vừa nhìn thấy thiên thu!...

Tạo vật bọt bèo, Thẩm phán Giêsu,

Khắp nẻo trần ai, SỐNG LÀ ĐỂ CHẾT!...

 

Đường  cứu chuộc, đường bình an bất diệt,

CHẾT LÀ SỐNG, là vĩnh cửu trường sinh!...

Người hứa dọn một chỗ ở thiên đình :

“Thầy ở đâu, anh em cũng ở đó!”

15.04.2012


Đang xử lý, vui lòng đợi trong giây lát...