Chúa Nhật III Mùa Phục Sinh Năm A
Lời Chúa: Lc 24,13-35
Cùng ngày thứ nhất trong tuần, có hai môn đệ đi đến một làng tên là Emmaus, [...] Ðang khi họ nói truyện và trao đổi ý kiến với nhau, thì chính Chúa Giêsu tiến lại cùng đi với họ, nhưng mắt họ bị che phủ nên không nhận ra Người. [...] Bấy giờ Người bảo họ: “Ôi kẻ khờ dại chậm tin các điều tiên tri đã nói. Chớ thì Ðấng Kitô chẳng phải chịu đau khổ như vậy rồi mới được vinh quang sao”. Ðoạn Người bắt đầu từ Môisen đến tất cảcác tiên tri, giải thích cho hai ông tất cả các lời Kinh Thánh chỉ về Người. Khi gần đến làng hai ông định tới, Người giả vờ muốn đi xa hơn nữa. Nhưng hai môn đệ nài ép Người rằng: “Mời ông ở lại với chúng tôi, vì trời đã về chiều, và ngày sắp tàn”. [...] Ðang khi cùng các ông ngồi bàn, Người cầm bánh, đọc lời chúc tụng, bẻ ra và trao cho hai ông. Mắt họ sáng ra và nhận ra Người. Ðoạn Người biến mất. Họ bảo nhau: “Phải chăng lòng chúng ta đã chẳng sốt sắng lên trong ta, khi Người đi đường đàm đạo và giải thích Kinh Thánh cho chúng ta đó ư.” [...].
Suy Niệm
Hai môn đệ trên đường Emmaus đang trong tâm trạng não nề, thất vọng vì cái chết của Thầy mình, thì Chúa Giêsu Phục Sinh đã hiện ra với hai ông dưới dáng dấp của một người bộ hành. Người cùng đi, cùng đối thoại và cùng ăn uống với hai ông. Chính nhờ cử chỉ quen thuộc của Người trong bữa ăn, mắt của hai ông sáng ra và nhận ra người bộ hành ấy chính là Thầy Giêsu của các ông. Chúa Giêsu Phục Sinh cũng đang đồng hành với chúng ta trong cuộc sống, nhưng chúng ta có nhận ra Người không, hay mắt chúng ta bị che phủ bởi điều gì?
Cầu Nguyện
Lạy Chúa Giêsu Phục Sinh, xin cho chúng con nhận ra Chúa trong cuộc sống mỗi ngày, nhờ đó chúng con cũng nhận ra những khó khăn của nhau mà quan tâm đúng lúc, cũng như biết đối thoại để cùng nhau xây dựng hạnh phúc và bình an trong gia đình. Amen.