24/08/2021
567
CHUYỆN KỂ NƠI MỒ HOANG
 
Tôi lang thang giữa nghĩa trang buồn tẻ
Đây nắm mồ của đứa trẻ cô nhi
Những nắm mồ tên tuổi chẳng ai ghi
Mồ vô danh có là chi người hỡi!
Chợt đâu đây … tiếng chuyện trò vọng tới
Tôi lắng nghe lòng  chới với niềm đau
Nơi mồ hoang cũng có những nỗi sầu
Chiều tàn rơi … nắng nhạt màu cô quạnh.
…… …………..
Chào bạn nhỏ, tôi cô nhi bất hạnh
Ghét cuộc đời phải cô lạnh lang thang
Khi tôi chết mẹ cha lại khóc than
Rồi ân hận lệ đôi hàng đau xót.
Khi tôi sống chẳng cho tôi dịu ngọt
Tôi chết rồi còn đau xót mà chi
Khi tôi khóc năn nỉ đừng chia ly
Mẹ cha vẫn chẳng nghĩ gì tôi đấy.
Thế bạn vẫn may mắn hơn tôi vậy
Bản thân tôi chưa nhìn thấy bầu trời
Chưa từng được, gọi hai tiếng mẹ ơi!
Chưa từng được, làm người nơi trần thế.
Tuy giết tôi mắt mẹ buồn đẫm lệ
Nhưng mẹ vẫn không thể để lại tôi
Phận số buồn đành chấp nhận thế thôi
Chuyện cuộc đời bạn kể tôi nghe nhỉ.
…………………….
Kể bạn nghe chuyện đời đầy thú vị
Bởi cuộc đời không chỉ có niềm vui
Có khi người phải nức nở ngậm ngùì
Cũng có người muốn chôn vùi quá khứ.
Cũng có người tim ghét ghen đầy ứ
Có người hiền có người dữ thấy ghê
Cũng có người đôi lúc giống chú hề
Vẫn mĩm cười mặc người chê kẻ thích.
Cũng có người thích sống trong cô tịch
Kẻ tù đầy ngồi gỡ lịch đếm ngày
Cũng có người không có cả chân tay
Mãi một đời chỉ ngồi ngay một chỗ.
Người hạnh phúc cũng có người đói khổ
Suốt một đời chịu bão tố sầu vương
Cũng có người lòng  luôn sẵn yêu thương
Và có kẻ sống luôn thường giả dối.
Có người thì sống một đời tội lỗi
Thích lợi danh, thích nổi trội bội phần
Có người sống bỏ mặc cả người thân
Cũng có người thích lại gần nhau đó.
Sống giữa đời nào phải đâu chuyện nhỏ
Tốt và xấu – gần nhau đó bạn ơi!
Sống giữa đời nào phải chỉ dạo chơi
Không biết sống thì một đời khó nhọc.
………………..
Ước gì tôi có một lần được khóc
Dẫu mồ côi, lăn lóc giữa chợ đời
Còn hơn phải cay đắng giọt sầu rơi
Khi mãi mãi không chào đời đó bạn.
Ước gì tôi được một lần buồn chán
Rồi hy vọng rồi lại ráng đợi chờ
Không phải chết khi chưa có tuổi thơ
Không phải chết giữa bơ vơ lạnh nhạt.
Ước gì tôi một lần được nghe hát
Một lần được ngồi hóng mát giữa chiều
Ước gì tôi đựơc cha mẹ thương yêu
Sinh tôi ra dẫu đời nhiều cay đắng
……………………..
Tôi đứng đấy giữa không gian vắng lặng
Những buồn vui thêm trĩu nặng tâm hồn
Ngẩn ngơ nhìn, chiều nhạt nắng hoàng hôn
Xót xa thay, những cô hồn vất vưởng.
Niềm vui ư? Em chưa lần tận hưởng
Chưa mĩm cười lòng đã vướng lụy phiền
Dưới mộ sâu, xin em hãy ngủ yên

Mộng Thiên đàng…  không muộn phiền em nhé!

 

THƯ GỬI BẠN

Biết mình sai tại sao không sửa đổi
Lỗi lầm mình sao từ chối sửa sai
Sau một đêm hạnh phúc bạn hoài thai
Sao nỡ bỏ … lỗi tại ai vậy hở?
Bạn ngồi đó đôi mi sầu nức nở
Khóc làm gì khi chẳng sợ ngày mai
Nỗi ám ảnh giết con giữa đêm dài
Sẽ mãi mãi nặng trĩu vai bạn đó.
Con của mình, bạn ơi sao nỡ bỏ?
Vết nhơ kia sẽ còn đó muôn đời
Bạn giết con … xoá bỏ một cuộc chơi
Nhưng mãi mãi nó có rời xa bạn?
Bạn nhìn kìa bình minh đang ló dạng
Đêm tối đi nhường ánh sáng cho ngày
Nỗi đau nào cũng có thể tan bay
Nhưng giết con lỗi lầm này không mất.
Đêm yên bình nhưng tim bạn quặn thắt
Những ưu sầu sẽ chồng chất thêm nhiều
Vì tim bạn không còn sự thương yêu
Chỉ vì bạn không dám liều chấp nhận
Biết mình sai bạn không hề hối hận
Giết con ư? Cay đắng có lu mờ
Giết con ư? Có xoá sạch tội nhơ
Hay mãi sống trong bóng mờ lỗi tội?
Bạn sợ lo tay chắp tay thống hối
Liệu tim bạn có tan nỗi muộn phiền
Ngày từng ngày bạn có được bình yên?
Hay mãi mãi phải gắn liền lo sợ?
Tội giết con mãi muôn đời còn đó
Tội giết con chẳng phải nhỏ bạn ơi
Hãy dừng lại nếu không phải một đời
Bạn sẽ sống không xa rời ám ảnh.
Bạn nhìn kìa những nấm mồ cô quạnh
Trong bụng bạn nó khoẻ mạnh kia mà
Nó vui mừng chờ mẹ nó sinh ra
Nào đâu ngờ nó thành ma côi cút
Hãy can đảm, can đảm thêm một chút
Giết con ư! Bạn hãy rút lại nào
Dẫu không cha nó sẽ chẳng làm sao
Chỉ cần bạn luôn ngọt ngào yêu nó.
***

 

Đang xử lý, vui lòng đợi trong giây lát...