03/08/2021
4064

Nhật ký, chuyện kể từ khu cách ly của nhóm nữ tu thiện nguyện- Xuân Lộc

31/7: Khu Cách ly tại trường Cao đẳng Lê Quý Đôn – Việt Nhật ở Long Bình Tân, Đồng Nai.

“Khu cách ly mỗi ngày một bận rộn hơn, bất kể ngày đêm, người đến người đi. Tối hôm qua có 6 ca bệnh nặng phải chuyển lên bệnh viện dã chiến. Khoảng 1g30 sáng lại có thông báo thêm nhiều bệnh nhân nặng phải chuyển vào sáng sớm hôm nay. Cứ mỗi lần có bệnh nhân chuyển đi thì hai chị em và các anh dân phòng lại tất bật hơn vì phải nhanh chóng dọn phòng cho họ và giúp bệnh nhân lên xe. Chiều nay lại đón thêm 15 ca mới và tối nay lại phải chuyển tiếp các ca bệnh nặng lên bệnh viện. Liên tục các bệnh nhân cứ chuyển đến rồi chuyển đi. Nghe tiếng còi hú của xe cứu thương mà tan nát cõi lòng. Mọi người cứ lặng lẽ chỉ có xe cứu thương thì cứ rú liên hồi. Giúp bệnh nhân lên xe mà không cầm nổi nước mắt. Mồ hôi hòa lẫn nước mắt lại cộng thêm mấy lớp kính làm cho nhòa hết tầm nhìn. Thương quá mà chẳng biết làm gì hơn được. Chỉ biết dâng lên Chúa lời nguyện, cầu cho các bệnh nhân được sớm lành bệnh.”

(Nt. Maria Mad. Kim Ánh – Dòng Đa Minh Tam Hiệp)

 

31/7: “Hôm nay là đã ngày thứ tư tôi có mặt tại khu cách ly này. Nhớ lại ngày đầu tiên đặt chân đến, có đó một cơn hoảng sợ như bao trùm lấy bản thân mình, khi nhìn thấy những gương mặt mệt mỏi của anh chị em, những tiếng ho sao nghe thật như đau chính cả lòng mình, bởi những ý tưởng tiêu cực cứ bủa vây tới….thậm chí cả những âm thanh cũng làm tôi như xuống tinh thần… Phải mất mấy ngày tôi mới vượt qua sự yếu đuối của bản thân mình.

Đã là ngày thứ tư rồi, nên chỉ còn 10 ngày nữa thôi trong chuyến hành trình đầy ý nghĩa này, do đó, tôi thấy có một chút tiếc nuối vì tôi chưa làm hết công việc của một người phục vụ. Nơi đây, Chúa Giêsu đang hiện diện nơi từng anh chị em bệnh nhân, nơi các nhân viên y tế, các anh em quân nhân. Họ đã, đang và tiếp tục góp phần đẩy lùi dịch bệnh. Họ làm việc hết sức mình. Còn tôi, sự sợ hãi khiến tôi như muốn chạy trốn. Và rồi, một tiếng nói đã làm tôi thức tỉnh: “Ơn Ta đủ cho con”. Và tôi đã muốn òa khóc. Tôi biết, Chúa Giêsu đã gửi tôi đến môi trường này và Người đang muốn tôi gieo lời của Người tại đây. Nếu tôi có yếu đuối thì xin được yếu đuối trong Đức Kitô.”

Nt. Thiên An - MTG Xuân Lộc.

 

Cuộc thoại từ khu cách ly

1/8: Tối rồi, 20g45 rồi còn gì, cuộc gọi của Sr. Hồng Huê, ĐMTT khởi đầu bằng tiếng gọi xen lẫn cái khuôn mặt cười tươi thiệt tươi luôn á! “Chị ơi! Hihi…Chào em. Sao khỏe không? Cười tươi dữ nha! Dạ, vui mà Chị. Như chiều hôm qua em gọi cho Chị đó, nhóm chúng em có bốn chị em, gồm nhà mình hai, và hai chị Dòng Nữ Tỳ Chúa Giêsu Linh mục đã đến và nhận nhiệm vụ tại khu cách ly tại trường Thực hành Sư Phạm Mầm Non- Bình Đa, Biên Hòa chiều qua. Chúng em làm việc cùng với mấy em sinh viên ngành y chị ạ. Cũng có cả mấy anh quân nhân nữa lo vòng ngoài. Vừa mới đến, chúng em phải học cách chớp nhoáng những nhiệm vụ nơi đây, lăn xả ngay vào công việc…bởi Anh Th., nhân viên Y Tế của Thành Phố sẽ phải bị điều chuyển sang một khu cách ly mới khác cũng vào tối thứ Bảy, nên chẳng còn nhiều thời gian để hướng dẫn nhiều thêm cho chúng em. Nhưng mà chị ơi, công việc có lạ, nhưng mà chúng em cảm thấy không căng thẳng lắm đâu á! Và em cảm thấy vui vì chúng em cùng làm việc với nhau, cũng như với các em sinh viên nữa, nên chị thấy em vẫn cười đó thôi. Chúng em đến thì đã có những anh chị em đang ở nơi cách ly này rồi. Nhưng trong ngày hôm sau, là đã tăng thêm. Khi người phải thực hiện cách ly mới được chở đến, chúng em hướng dẫn và phân phát đồ dùng cần thiết cho họ. Vì là khu cách ly mới, và do người nhập vào số lượng nhanh, nên đồ dùng cá nhân dành cho những người vào đây không đủ, nên khi phát, chúng em nhẹ nhàng nói với họ “Thông cảm nhé, vì các sơ chưa nhận được đồ đủ. Khi nào có thêm, sơ sẽ chuyển”. Họ nghe và thông cảm, dễ chịu liền chị à!” Còn các bữa ăn của chúng em: bữa sáng: 10 giờ trưa; bữa trưa:3 giờ chiều và bữa tối: 9 giờ tối. Vậy đó Chị. Vậy đói không? Mệt không? Không sao đâu Chị. (Em vẫn cười và giải thích) Vì chúng em phải chuyển trao những phần thức ăn cho mọi người khu cách ly này xong, hoặc vệ sinh, thu dọn môi trường rác xong, chúng em mới thực hiện vệ sinh, khử khuẩn, tắm rửa…rồi mới ăn chị à. Nhưng không sao đâu chị, vẫn vui, vì có Chúa mà Chị! Chúc mừng em và cố lên nha.

MVTT Giáo phận Xuân Lộc.

 

 

 


Đang xử lý, vui lòng đợi trong giây lát...