31/07/2015
1240
Đành Nợ Anh Thôi
Trong tình yêu người ta phân thành hai loại:  Tình yêu dâng hiến và Tình yêu chiếm đoạt. Tình yêu dâng hiến là tình yêu luôn lo lắng quan tâm đến người yêu, luôn hy sinh để cho người yêu được hạnh phúc. Còn tình yêu chiếm đoạt thì luôn đòi người yêu phải mang lại hạnh phúc cho mình, luôn đòi người yêu điều này, điều nọ, luôn chỉ nghĩ đến mình mà chẳng quan tâm đến tâm tư nguyện vọng của người mình yêu.
Thế nên, khi lập gia đình ai muốn tìm gặp được một tình yêu dâng hiến. Đôi trai gái khi lớn lên cũng tìm cho mình một người yêu mình chân thành, dám hi sinh cho mình, dám chết cho mình. Bởi vì ai cũng mong mình được hạnh phúc. Tình yêu chân thành là thế! Luôn sẵn lòng hy sinh cho người mình yêu, luôn can đảm đón nhận phần thiệt thòi để người mình yêu được hạnh phúc. Đôi khi còn khước từ tình yêu vì không muốn vì mình mà người yêu phải đau khổ suốt đời.
Trong bài thơ, “Đành nợ anh thôi” kể về câu chuyện của một cô gái bất hạnh. Cô đã từ chối tình yêu vì không muốn làm ngục tù cho người mình yêu. Chuyển kể  rằng khi vừa bước vào tuổi trăng tròn cô gái ấy đã mắc phải một căn bệnh trầm kha. Cô đã nghĩ rằng mình chẳng nên yêu ai, cũng chẳng nên lập gia đình vì điều ấy sẽ gây ra rất nhiều hệ lụy. Những chàng trai theo đuổi cô không được cô đáp lại cho rằng cô kiêu căng, vô cảm; Cô chỉ âm thầm buồn cho số phận. Nhưng rồi chẳng phải một mẫu người trong mộng của cô, chẳng phải một chàng trai lém lỉnh mà lại là một họa sĩ ít nói đã làm cô xiêu lòng. Họ đi đến quyết định hôn nhân, hai bên gia đình đều vui vẻ. Thế nhưng cô gái lại lo sợ cho tương lai làm vợ sẽ không bền, mặc dù chàng trai hết sức thuyết phục cô rằng anh đã suy nghĩ rất kỹ về quyết định của mình.
Cô gái ấy biết rằng với phép hôn phối, người họa sĩ sẽ không bao giờ bỏ rơi cô dù cô có tàn tạ đến đâu chăng nữa. Nhưng điều cô lo sợ nhất là họ sẽ có một đứa con cũng bệnh hoạn như cô. Cô cũng chẳng muốn người yêu của mình sẽ bị trói buộc trong ngục tù của thiếu thốn, bệnh tật và đau khổ mà cô biết không thể nào tránh khỏi. Cô đành khước từ một tình yêu với lời trăn trối qua bài thơ “ĐÀNH NỢ ANH THÔI” để lại cho người yêu như sau:
Kể đã lâu rồi em nợ anh
Nợ lời hứa hẹn sẽ yêu anh
Nợ tình chung thủy anh thề ước
Một mảnh trăng non chẳng vẹn tình
Kể đã lâu rồi em nợ anh
Nợ vì em đã chẳng song hành
Phải chăng anh nghĩ đời đen bạc
Người ấy anh yêu đã phụ tình
Cũng vì em sợ để anh yêu
Anh sẽ truân chuyên lận đận nhiều
Sẽ phải cùng em qua thác lũ
Vì em anh sẽ khổ trăm chiều
Cũng vì em sợ để anh yêu
Anh sẽ xót xa phận diễm kiều
Cuộc sống chôn anh vào ngục tối
Tình yêu đâu đáng phải tiêu điều
Cũng vì em sợ để anh yêu
Trăng khuyết trên cao cũng sẽ kêu
Hãy để tình yêu còn lãng mạn
Em về vò võ bến hoang liêu
Đành nợ anh thôi dù lỡ yêu. . .!
Vũ Thủy
 Chúng ta hiểu rằng : Con người sẽ hạnh phúc khi bản thân họ biết yêu và biết hy sinh cho tình yêu. Chẳng biết cô gái kia đã đổ bao nhiêu nước mắt cho cuộc tình ngang trái của mình, chỉ hy vọng thời gian đã xóa tan được nỗi đau ấy. Nhưng phải nói thật là tình yêu của cô là tình yêu dâng hiến. Cô không vì hạnh phúc của mình mà đầy đọa người yêu cô. Cô thà hy sinh sống trong cô đơn còn hơn gây nên gánh nặng cho người mình yêu.
Tình yêu của Thiên Chúa là tình yêu dâng hiến. Ngài yêu nên quên đi cả bản thân mình. Từ bỏ ngai trời để sống với người mình yêu. Vì yêu mà Ngài đánh đổi cả tính mạng của mình để người yêu được hạnh phúc. Hãy học cùng Thiên Chúa vì Người là tấm gương vĩ đại cho chúng ta, Người đã yêu và đã chết trên thập tự cho tình yêu của Người !
Ước gì các đôi hôn phối hãy trân trọng tình yêu của nhau. Hãy nhìn nhận sự hy sinh của người mình yêu đã làm cho chúng ta. Đừng phụ lòng nhau mà hãy đáp đền tình yêu bằng tình yêu trao ban cho nhau. Hãy sống cho nhau như là tình yêu của Đức Ky-tô dành cho Hội Thánh để kiến tạo niềm vui hạnh phúc cho người mình yêu. Amen
Lm. Jos Tạ Duy Tuyền
 

Đang xử lý, vui lòng đợi trong giây lát...