20/03/2023
1574
CHÚA NHẬT V MÙA CHAY
Ta là sự sống lại và là sự sống
–X—
Lạy Chúa, Chúa đã đến trần gian để đưa chúng con về lại với Chúa Cha, đưa chúng con từ sự chết đến sự sống, từ tầm thường đến thánh thiện, từ hư hoại đến vĩnh cửu. Chúng con chúc tụng Chúa.
Lời Chúa: Ga 11,1-45(& Ga 11,32-45) (đứng – đọc xong – mời ngồi)
Hình ảnhThần Khí phục sinh người chết từ nấm mồ của sách Êgiêkiel loan báo ngày Thiên Chúa hồi sinh dân Israel từ cảnh nô lệ, khổ đau, bất hạnh, đưa họ về đất hứa, vui hưởng bình an.
Khi Đức Giêsuđến, hình ảnh nấm mồ mở rộng từ một biểu tượng đã thành hiện thực.Chúa đánh đổ thần chết vì nơi Chúa chứa đựng sự viên mãn của Thiên Chúa là sự sống vĩnh cửu, nên sự chết không còn quyền gì trên Người. Sự phục sinh anh Lazarô là dấu chỉ về sự thống trị hoàn toàn của Người trước cái chết thể lý, điều đối với Chúa chỉ như một giấc ngủ (x. Ga 11,11)
. Nhưng còn một cái chết khác, cái chết tinh thần, là tội, điều đe dọa sự hiện hữu của con người, thì Đức Kitô phải trải qua khổ đau, cái chết để chiến thắng nó; và sự phục sinh của Người mở ra một thực tại mới, một “quê hương mới” được gắn kết với Nước Chúa. Nhờ đó,Thánh Thần của Đấng đã làm cho Đức Kitô sống lại từ cõi chết, cũng sẽ làm chúng ta, cả với thân xác, được sống lại trong sự sống mới thần linh và vĩnh cửu hôm nay và ngày sau hết.[1]
Tin Mừng hôm nay dẫn chúng con vào những chủ đề quan trọng: Sống là gì? Chết là gì? Phải sống thế nào? Sau cái chết thìra sao? Trong lòng chúng ta đói khát sự sống. Nhưng đó không phải là sự sống sinh vật đầy giới hạn trong một thế giới đổi thay, đầy hiểm họa. Nếu phải kéo dài tuổi già thêm vài chục năm, có lẽ chúng ta khiếp sợ hơn vui mừng. Nhờ mầu nhiệm Vượt Qua, Chúa đã mở lại con đường về Trời cho nhân loại, mở ra một tương lai tươi sáng. Nhờ Chúa, cuộc đời chúng ta không còn luẩn quẩn bước đi vô vọng trong cõi trần đầy khổ đau và cái chết, nhưng trở nên một hành trình đi về Nhà Cha, nơi mà “Thiên Chúa đã dọn sẵn cho những ai mến yêu Ngài” (1Cr 2,9), “nơi mà vinh phúc của nó sẽ thỏa mãn và vượt quá mọi khát vọng về bình an vốn đã trào lên trong trái tim con người”(HC Gaudium Spes, 39).
  • Thinh lặng giây lát (tùy khả năng) rồi đọc lời cầu nguyện:
Lạy Chúa, Chúa yêu mến toàn thể con người chúng con. Nhờ ơn cứu độ, Chúa đã tháp nhập con người vàtất cả những gì đang dệt nên cuộc sống chúng con gồm công việc, khổ đau, tương quanvào Chúa, vào vĩnh cửu của Chúa.Chân lý này làm chúng con tràn đầy niềm vui và hy vọng vì tất cả những gì quý giá của cuộc đời chúng con không bị tàn lụi, nhưng sẽ tìm được sự sung mãn trong Chúa[2]. Tình yêu đòi sự vĩnh cửu và chúng con không thể chấp nhận rằng nó bị hủy diệt bởi cái chết trong một chốc lát.
Niềm tin vào Chúa mở ra cho cuộc đời chúng con tương lai tươi sáng với hy vọng vững bền. Tuy chúng con không biết từng chi tiết những gì đang chờ đón chúng con, nhưng biết chắc rằng cuộc sống chúng con không kết thúc ở hư vô. Chúng con cần những hy vọng lớn nhỏ để sống ngày qua ngày. Nhưng những hy vọng này không đủ nếu thiếu một hy vọng cao cả, vượt lên trên mọi thứ khác. Hy vọng cao cả này chỉ có thể là Chúa, Đấng bao gồm toàn thể thực tại và là Đấng ban phát cho chúng con điều mà chúng con tự mình không thể đạt được. Niềm hy vọng hướng tới mục đích Nước Trời cao cả đến độ có thể biện minh cho mọi nỗ lực cam go của cuộc hành trình, có sức nâng đỡ toàn bộ đời sống chúng con và giúp chúng con bước đi trong đời cách thanh thản, bình an. Chỉ khi tương lai được ý thức là một thực tại tốt đẹp, thì hiện tại mới đáng sống. Chúa thương chúng con biết bao, chúng con cần đến Chúa biết chừng nào, xin cho chúng con đừng bao giờ lìa xa Chúa!

[1] x. Ed 37,12-14 (BĐ I); Ga 11,1-45 (TM);Rm 8,8-11 (BĐ II);  x. ĐGH Bênêđictô XVI, Huấn dụ, CN V MC, 10/4/201; CGKT (2011), tr. 1871; 2377; 2499.
 
[2] x. ĐGH Bênêđictô XVI, Bài giảng Lễ Đức Maria Hồn Xác Lên Trời, 15/8/2010.

Đang xử lý, vui lòng đợi trong giây lát...