13/07/2021
733
  1. Đức Bà là gương nhân đức
    Hương Dã Quỳ

“Này các thiếu nữ Giê-ru-sa-lem,

da tôi đen, nhưng nhan sắc mặn mà.”

(Dc 1, 5)

Hoa không dáng như Phong Lan kiều mỵ

Uất Kim Hương ganh tỵ rực ánh màu

Cũng không là Đóa Hồng khoe tuyệt mỹ

Hay Lưu Ly đơn lạnh sắc tím sầu.

Hoa không đẹp bởi dáng thơ lóng lánh

Chẳng khéo chăm cho cánh thắm mượt mà

Duyên của hoa là nâng niu đức hạnh

Rợp thánh tình dâng lên Đấng Bao La.

Hoa không ướp cánh mềm nồng hương ngát

Kẻo rủ rê cánh bướm với bầy ong

Hoa muốn lắng trong Bình An dào dạt

Ánh Tơ Huyền lòng hoa mãi chờ mong.

Hoa chỉ là Dã Quỳ ven bờ đất

Bình minh lên nao nức đón Ánh Dương

Gió hiu hiu rung cánh mềm ngây ngất

Mỗi chiều về hé nhụy lắng Tơ Sương.

Cánh Dã Quỳ chẳng ai buồn riêng hái

Tỏa giữa trời nét lúng liếng thanh sơ

Chờ đêm về đón Trăng Vàng chiêm bái

Lắng trong Tình hoa càng mọng duyên thơ.

Đón Hương Mưa hòa Ánh Trời ngợp nắng

Mướt lá xanh, đơm nhụy óng ánh vàng

Nghe Gió ru miên man trong tĩnh lặng

Rợp Ánh Huyền hoa thắm nở bình an.

                          ***

  1. Đức Bà là tòa Đấng Khôn Ngoan

  Ánh Khiết

 Phận nữ tỳ hèn mọn, Người đoái thương nhìn tới;

từ nay, hết mọi đời sẽ khen tôi diễm phúc.”

(Lc 1, 48)

Đêm lấp lánh với muôn vàn tinh tú

Có ánh nào quyến rũ hơn Ánh Trăng

Dáng rất thơ tựa đóa xuân chớm nụ

Sáng trong lành rạng tỏa ánh thiên đăng.

Ánh thánh khiết chút bụi trần không vướng

Dẫu cuồng phong bão tố vẫn an nhiên

Trăng vượt khỏi vòng luân hồi nghiệp chướng

Vút lên cao chẳng vương chút lụy phiền.

Ánh huyền diệu quyến hồn người lữ khách

Rất dịu dàng mà ngời ngợp linh quang

Như suối mơ thả dòng hương róc rách

Từng hạt trong lung linh ánh tơ vàng.

Ánh nhẹ nhàng soi thấu vào tâm khảm

Làm bừng lên Nguồn Sáng xóa đêm thâu 

Đem hương ấm sưởi trời đông ảm đạm

Của Nguồn Thơm cho đêm ánh sắc màu.

Trăng tỏa ánh – Nguồn Sáng Thiêng bất diệt

Mãi đời đời hòa trong Ánh Thiên Thu

Huyền nhiệm quá! phàm nhân nào thấu triệt

Càng chiêm quang, mắt thấy vẫn như mù.

Hỡi Ánh Trăng! thuở đời đời duy nhất

Đấng Tạo Thành làm tòa Đấng Khôn Ngoan

Trăng là duyên mà Thượng Trí hân hoan

Làm Ánh Khiết của Nguồn Chân Thiện Mỹ.

                                 ***

  1. Đức Bà làm cho chúng con vui mừng
    Tim thơ ngân tiếng

“Tình thương Chúa đời đời con ca tụng, 

qua muôn ngàn thế hệ, miệng con rao giảng lòng thành tín của Ngài.”

                                          (Tv 88, 2)

 Xôn xao quá! Tiếng Đàn ngân nắng sớm

Nghe líu lo rộn rã khúc ban mai

Đàn duyên ơi! thơ say vẫn miệt mài

Gieo thi tứ trong ân thiêng nhiệm lạ.

Đàn ngân lên cho thơ bung hoa lá

Chao dáng hồng lay động cánh huệ tươi

Khơi nụ xuân lúng liếng nét đôi mươi

Cho tình mọng từng vần thơ xinh xắn.

Tiếng Đàn nhấn chạm cung lòng sâu thẳm

Tiếng Đàn lay hồn ngợp khúc tình mơ

Tiếng Đàn vê tim chớp vạn ý thơ

Tiếng Đàn bật ngọt ngào tơ dấu ái.

Càng nhấn thả thơ càng rung lên mãi

Tựa nguyệt cầm tình tứ gọi ánh trăng

Như tỳ bà duyên dáng thả hoa đăng

Theo Gió luyến từng áng thơ dìu dặt.

Tiếng Đàn ngân cung mùa xuân réo rắt

Khúc mùa hè thơm Gió nhẹ diết da

Cung mùa thu lồng Ánh Nguyệt thướt tha

Bậc mùa đông lắng sâu Lời tâm huyết.

Những giai điệu quyến nhau sao diễm tuyệt

Càng lắng nghe, bay bổng đến Vô Cùng

Càng cảm nhận, hương thắm của Bao Dung

Ngời hoan lạc rung tim thơ ngân tiếng.

                              ***
Tác giả 

Catarina NGUYỄN THỊ LAM

Giáo Phận Xuân Lộc


Đang xử lý, vui lòng đợi trong giây lát...