01/11/2021
1293

VÌ YÊU MÀ ĐẾN

Nơi ta ở chỉ là nơi dất ở.

Nơi ta đi đất bỗng hoá tâm hồn

Nhìn lại chặng đường đã đi qua, cảm nhận giá trị mà mình đang sở hữu, nên tôi biết hành trình của tôi bước đi từ Vì YÊU – TIN – HÀNH ĐỘNG

 

 

YÊU:

Ngày 09/10/2012 cuối tuần của sự nhẹ nhàng hoà nhịp với cơn mưa rào ngoài hiên, không gian yên tĩnh đến nỗi tôi nghe được tiếng mưa kêu lốp bốp ngoài cửa sổ, đã làm cho lòng tôi tự thấy có chút gì đó nhớ nhung, nhớ những ngày anh em cùng nhau làm việc tại khu cách ly Lilama. Tại đây chúng tôi đã chuyển đến tận tay các bệnh nhân những món quà nhỏ bé, nhưng chứa đựng đầy sự yêu thương và đượm thắm tình người. Những gói ruốc, bánh mì ngọt, hộp sữa, dành cho những Cụ già, những chiếc bánh, cái kẹo, cho những em bé, còn có những ổ bánh mì, miếng giò, siêu ngon. Tất cả đã chất chứa tình thương và đong đầy tình yêu của quý ân nhân cũng như của các thiện nguyện viên áo trắng, áo xanh dành cho các bệnh nhân ở Lilama. Vì thế, nơi đây không chỉ là nơi cách ly mà đã trở thành ngôi nhà thứ 2 của các bệnh nhân.

Nơi đây tôi còn thấy được sự quả cảm của những người cha, người mẹ khi vì con mà họ sẵn sàng viết những bản cam kết ở lại chiến đấu cùng với con sau khi mình đã được đủ điều kiện ra khỏi khu cách ly. Ôi tình cha mẹ mới thiêng liêng và cao quý biết là dường nào

“Đi khắp thế gian không ai tốt bằng mẹ.
Gánh nặng cuộc đời không ai khổ bằng cha.
Nước biển mênh mông không đong đầy tình mẹ.
Mây trời lồng lộng không phủ kín công cha.
Tần tảo sớm hôm mẹ nuôi con khôn lớn.
Mang cả tấm thân gầy cha che chở đời con”

Rồi cảm động biết mấy khi vì hoàn cảnh có những người đứa trẻ đã trở thành “cha mẹ bất đắc dĩ” để chăm cho những đứa em.  Gia đình em vào đây hết vì nhiễm Covid-19, hai ngày sau ba trở bệnh nặng được đưa đi bệnh viện tuyến trên để cứu chữa kịp thời, rồi ngày sau mẹ em cũng vậy. Vì thế giờ chỉ còn hai anh em nương tựa nhau mà sống, anh mới lớp 4, còn em được 2 tuổi, anh chỉ biết pha sữa cho em và ôm em vào lòng thay cho ba mẹ, nhìn em ai cũng chạnh lòng, nên mỗi người một ít góp vào để nó chăm cho em. Nó giỏi lắm, không những biết chăm em mà còn biết giỗ em nữa, khi đến lượt lấy mẫu PCR cho hai anh em, nó nói nhỏ với em: “cho cô lấy đi, có tí à là xong thôi” …

TIN

Trước những hoàn cảnh đó, tôi tin rằng những bệnh nhân họ đã không chiến đấu một mình, vì bên cạnh họ luôn có những Bác sĩ, Nhân viên y tế, Thiện Nguyện viên đồng hành với họ.

Vì bổn phận, trách nhiệm và vì tình yêu những Bác sĩ, Nhân viên y tế, Thiện Nguyện viên đã xa nhà ròng rã tới mấy tháng trời. Họ sẵn sàng quên mình phục vụ không sợ nguy hiểm và đến tính mạng nên họ đã trở nên đồng điệu và hoà nhịp với bệnh nhân khi vô tình bị nhiễm thành những F0, nhưng cùng với bệnh nhân họ cũng cố gắng vượt qua và tiếp tục nhiệm vụ.

HÀNH ĐỘNG

Nãy giờ chắc các bạn cũng chẳng biết mình là ai mà lại viết lên những dòng tự sự trên đúng không?

À mình là một bạn trẻ Thiện Nguyện viên Công Giáo, theo lời mòi gọi lên đường của Đức Cha Giáo phận Xuân Lộc và Cha Giuse Chánh xứ Tân Bắc động viên, giúp đỡ. Mình đã hành động, lên đường để trở thành một trong những thành viên trong đội Thiên Nguyện của Giáo phận đến với các bệnh nhân ở tuyến đầu chống dịch.

Mình kể cho các bạn nghe câu chuyện thế này, lúc 11h trưa ngày 11/9/2021 mình và một số bạn trong đoàn trên chiếc xe 32 chỗ, xuất phát từ Nhà Thờ Thái Hoà nơi mà cha Tổng Đại Diện làm nghi thức “Sai Con Đi”, được đưa đến các khu cách ly và bệnh viện Dã chiến. Trên đường đi, vô tình được nghe câu chuyện của một Sơ trong đoàn kể về tình hình dịch bệnh Covid-19 đang căng lắm, đặc biệt ở các bệnh viện Dã chiến người chết rất nhiều, và công việc của các thiện nguyện viên chắc là khiêng xác … Đang mê man thêm những câu chuyện khác nữa thì tiếng thắng xe cái (kít), làm cho mình và đoàn của mình biết là tới nơi rồi, chỗ đó người ta gọi là TTYT Nhơn Trạch. Cùng với 7 anh chị em trong đoàn, mình được phân chia vào khu cách ly Lilama. Và ở đây mình đã hành động vì yêu. Vì yêu chúng mình đã tạo nên một “Lilama đầy áp tình Chúa và tình người”. Nơi đây là một gia đình, cùng nhau vượt qua nỗi sợ Covid bằng tình người và yêu thương.

Vâng chính vì yêu mà tôi đã tin, đã hành động lên đường phục vụ và dấn thân, và cũng vì yêu mà tôi được đón nhận và chữa lành. Nên tôi tin rằng: “Tình yêu sẽ hoá giải tất cả”.

Vinh sơn Nguyễn Nhất Sinh – Giới trẻ Giáo xứ Tân Bắc


Đang xử lý, vui lòng đợi trong giây lát...