02/11/2015
789
CHIA SÊ NIỀM VUI TIN MỪNG VÀ THAO THỨC TRUYỀN GIÁO
Kính  thưa quý Cha thân mến,
Hôm nay tôi muốn chia sẻ với quý Cha đôi tâm tư về sứ mệnh truyền giáo, nhưng đàu tiên, tôi muốn bày tỏ đôi tâm tình cảm tạ Chúa và cám ơn quý Cha.
  1. TÂM TÌNH TẠ ƠN
Trong tâm trí chúng ta hẳn vẫn còn sống động buổi lễ làm phép và đặt viên đá đầu tiêm xây dựng trung tâm Đức Mẹ Núi Cúi của Giáo phận chúng ta. Ai cũng hài lòng về buổi lễ, kể cả quý Đức Cha trong Hội Đồng Giám Mục và Đức Cha khách người Italia. Mọi điều được tốt đẹp, nhờ ơn Chúa và Đức Mẹ ban, nhất là cho khí hậu thuận hòa và nhờ Ban Tổ Chức sắp xếp chu đáo. Nhiều người cho việc trời nắng tạnh sau mấy ngày mưa liên tục là một phép lạ, hay ít nữa cũng là ơn lạ Chúa và Đức Mẹ ban cho. Chúng ta dâng lời cảm tạ Chúa và Đức Mẹ, và cùng nhau lặp lại lời TH\hánh vịnh: “Biết lấy gì đáp lại bao ơn lành Chúa đã ban cho con? Con sẽ nâng chén phần rỗi và sẽ kêu cầu danh Chúa” (Tv 116,12-13).
Tôi đặc biệt cảm động, chứng kiến đông đảo giáo dân từ từ tiến vào Trung tâm Đức Mẹ. Nhiều người đã đi thật sớm, vì 4h30’ sáng đã có mặt! Tất cả hết sức trật tự, không ai chen lấn, hoặc dành giật chỗ ngồi. Khi Thánh Lễ bắt đầu, cả hàng trăm con tim hòa chung một nhịp mến yêu, tham dự Thánh Lễ sốt sắng trong thing lặng. Tôi thầm cảm tạ Chúa khi ngắm nhìn đoàn con đông đảo của Giáo phận tề tựu về Núi Mẹ và một số câu hỏi phát sinh trong đầu óc:
  • Đoàn người già, trẻ, lớn, bé, thuộc nhiều thành phần, tại sao lại đông đảo thế này? Mà có ai buộc họ đâu, ai lôi kéo họ về đông như thế?
  • Một đoàn người đông đảo cả trăm ngàn, sao có thể trật tự, không chen lấn, không dành giật, không chiếm chỗ ngồi người khác, cho dù họ chưa tới?
  • Sao giáo dân của mình tham dự Thánh Lễ trang nghiêm, sốt sắng và giứ thinh lặng như vậy?
Sức mạnh lôi cuốn đưa giáo dân về Núi Mẹ chắc chắn phải là tình yêu đối với Đức Mẹ và tình hiệp thông Giáo phận. Còn việc giữ trật tự, không chen lấn và việc tham dự Thánh Lễ trang nghiêm, sốt sắng trong thinh lặng là một nếp sống đạo, kết quả của cố gắng thụ huấn và luyện tập nhiều năm tháng tại các giáo xứ. Đó là một trong những hoa trái của công lao khó nhọc của quý Cha trong trách nhiệm mục tử. Vì vậy, cùng với tâm tình cảm tạ dâng lên Chúa và Đức Mẹ, tôi cũng muốn có lời cám ơn gửi đến quý Cha. Kỹ thuật tân tiến và trang hoàng hoành tráng, chúng ta có thể thue chuyên viên làm được, nhưng lòng đạo, nếp sống tâm linh, tình thương yêu và khả năng hy sinh của Dân Chúa thì không mua được bằng tiền bạc, nhưng cúng không nhờ vào kỹ thuật của các chuyên viên,nhưng phải nhờ chính quý Cha dấn thân hướng dẫn, dạy bảo và luyện tập nhiều tháng ngày mới có được. Xin Chúa chúc lành cho quý Cha và mọi người cộng tác cho quý Cha trong việc dẫn dắt và huấn luyện đoàn Dân Chúa, tạo được một nếp sống theo Tin Mừng. Kết quả này cũng là một khích lệ để quý Cha tiếp tục chú trọng việc giáo dục Đức Tin và gìn giữ những nếp sống theo Tin Mừng trong một xã hội đang tạo ra những cách sống tháo thứ, có thể làm bại hoại các cá nhân, gia đình và giáo xứ.
  1. THAO THỨC TRUYỀN GIÁO.
Trong tháng 10,có ba sự kiện đáng chú ý và cần được suy tư để lấy ánh sáng chiếu soi cho hành trình Đức Tin. Sự kiện thứ nhất là lễ Đức Mẹ Mân Côi, quan trọng đến độ tháng 10 được gọi là Tháng Mân Côi; sự kiện thứ  hai là ngày Chúa Nhật Truyền Giáo, cũng là một sự kiện quan trọng, trở thành đặc tính của tháng 10, được gọi là Tháng Truyền Giáo và sự kiện thứ ba là lễ Bế mạc Năm Thánh mừng Kim Khánh thành lập Giáo phận, sẽ được cử hành vào Thứ Bảy, 31 tháng 10. Trong ba sự kiện trên đây, tôi chọn yếu tố  Truyền Giáo như điểm tựa để chia sẻ với quý Cha.

Trong Thánh Lễ làm phép và đặt viên đá đầu tiên xây dựng Trung Tâm Đức Mẹ Núi Cúi ngày 18/9 vừa qua, đứng trên lễ đài nhìn xuống, tôi thấy toàn Dân Chúa thật đông. Họ đứng kín quảng trường trong bầu không khí an bình, vui tươi, hạnh phúc, một thứ hạnh phúc thánh thiêng, tuy ở đời này, nhưng có cái gì không thuộc đời này. Vươn tầm nhìn ra khung trời chung quanh ngoài quảng trường, tôi thấy cảnh tượng rừng núi tươi xanh, bao la, bát ngát che lấp một đoàn người khác, rất đông mà trong Giáo phận chúng ta, cứ 100 người thì con 70 người chưa thuộc đoàn người này, nếu nhìn ra xa cả nước Việt Nam thân yêu thì cứ 100 người, có 93 người, còn trên cả thế giới thì ôi bao la. Thực là một biển người. Đó là những anh chị em chưa nhận ra được Chúa Giêsu là Đấng Cứu Thế muôn dân mong đợi. Họ cũng là con cái Chúa, nhưng họ chưa nhận ra Chúa. Họ chưa nhận ra và chưa được hưởng niềm vui, sự an bình và hạnh phúc thánh thiêng mà chúng ta đang cảm nghiệm. Và trong đầu óc tôi vang lên những lời đã vang vọng năm xưa trong lòng ngôn xứ Isaia: “Bấy giờ tôi nghe tiếng Chúa Thượng phán: Ta sẽ sai ai đây? Ai sẽ đi cho chúng ta? Tôi thưa: Dạ, con đây, xin sai con đi” (Is 6,8).

Đây chẳng phải là thao thức của chúng ta trong năm Kim Khánh Giáo Phận sao? Chúng ta dấn thân trong suốt 5 năm trời trong nỗ lực canh tân đời sống Đức Tin để Chúa Giêsu thực sự là niềm vui, là sức sống nuôi dưỡng, chiếu soi và hướng dẫn chúng ta trong mọi khía cạnh của cuộc đời. Niềm vui này, sức sống này chúng ta đã cảm nghiệm được phần nào trong Thánh Lễ tại Núi Cúi ngày 18/9 vừa qua. Niềm vui và hạnh phúc này, chúng ta phải chia sẻ  cho những anh em chưa biết và không hề nghĩ là có thể có thứ hạnh phúc này. “Một thành xây trên núi không tài nào che giấu được. Cũng chẳng có ai thắp đèn rồi lại để dưới cái thùng, nhưng đặt trên đế, và đèn soi chiếu cho mọi người trong nhà. Cũng vậy, ánh sáng của anh em phải chiếu giãi trước mặt thiên hạ, để họ thấy những công việc tốt đẹp anh em làm, mà tôn vinh danh Cha của anh em, Đấng ngự trên trời.” (Mt 5,14-16)

Chúng ta cần nghe lời mời gọi của Đức Thánh Cha Phanxico: “ Hãy ra đi, đến những vùng bien thùy của cuộc sống”. Hơn nữa, chúng ta cần phải nghe được tiếng Chúa nói với ngôn sứ Isaia năm xưa, như thể chính Chúa nói với chúng ta hôm nay để thưa lại với Chúa cũng bằng chính những lời Ngôn Sứ dã thưa năm xưa: “Bấy giờ tôi nghe tiếng Chúa Thượng phán: Ta sẽ sai ai đây? Ai sẽ đi cho chúng ta? Tôi thưa: Dạ, con đây, xin sai con đi”.

Kính thưa quý Cha thân mến, chúng ta là mục tử của đoàn chiên Chúa trao phó để hướng dẫn thay mặt Chúa. Do đó, chúng ta con phải giúp cho đoàn chiên của Chúa nghe được tiếng Chúa và đáp lại lời mời gọi của Chúa. Chúng ta có trách nhiệm phải dẫn đưa đoàn chiên của Chúa thế nào để mỗi người đều nghe được nỗi lòng thao thức của Chúa: “Ta sẽ sai ai đây? Ai sẽ đi cho chúng ta?” và vui mừng đáp trả: “Dạ, con đây, xin sai con đi”. Mỗi người trong đoàn Dân Chúa phải nhận ra trách nhiệm và niềm vui được chia sẻ với nhau và với anh chị em chưa biết Chúa niềm vui của Chúa đang chất chứa trong lòng mình, qua việc tiếp xúc bạn bè, trong công ăn việc làm, trong liên hệ tình làng, nghĩ xóm.

Cuốn “Tài Liệu Học Tập chuẩn bị tinh thần mừng lễ Phong Thánh các Chân Phước Tử Đạo Việt Nam”, có kể câu chuyện:
“ Tại Đà Lạt, có một bà rất sùng Phật, trong nhà lúc nào cũng khói hương nghi ngút. Tuy biết thế, nhưng các bà trong Hội Đạo Binh vẫn tới thăm thường xuyên từ năm này qua năm kia, riết rồi các bà trở thành bạn của bà ấy. Tuy nhiên, bà không bao giờ ngỏ ý muốn theo đạo Công Giáo. Một ngày kia bà ngã bệnh và cơn bệnh khá trầm trọng. Bà nhờ các Đạo Binh mời cha tới và bà xin được rửa tội. Trước khi được rửa tội, bà kể: Chính ra tôi đã theo đạo cách đây 30 năm. Nhưng lúc đó, tôi cho một gia đình người Công Giáo mượn một số tiền khá lớn. Họ nhờ số tiền đó mà mở một cơ sở làm ăn rất khá. Một thời gian, tôi xin họ trả lại số tiền thì họ tìm cách không trả, và còn đi nói xấu tôi. Thế là tôi từ bỏ ý định theo đạo Công Giáo. Nhưng bây giờ tôi thấy các bà đi lại với tôi mấy năm quí hóa quá, có bầu bạn, tôi lại muốn được rửa tội”.

Không phải chỉ có các hội viên của Legio mới đi thăm các gia đình, nhất là gia đình anh chị em lương dân, mà tất cả mọi con cái Chúa, nếu có đủ sức mạnh tình yêu của Chúa trong lòng, cũng đi thăm viếng các gia đình, nhất là trong lúc người ta gặp hoạn nạn khó khăn và trong những dịp tang chế. Nhờ vậy, đông đảo anh chị em lương dân sẽ sớm cảm nghiệm được tình thương của Chúa và nhận ra Chúa Giêsu là Đấng Cứu Thế.

Trong tháng 10 Giáo Hội mừng lễ kính Đức Mẹ Mân Côi vào ngày 07/10. Năm 1571 Đức Thánh Cha Piô V thiết lập lễ kính Đức Mẹ Mân Côi để tạ ơn Đức Mẹ về cuộc chiến thắng trận hải chiến tại vịnh Lepanto mà các giáo hữu tin tưởng là nhờ lời chuyển cầu của Đức Mẹ mà các giáo hữu kêu cầu qua việc lần chuỗi Mân Côi. Hôm nay, chúng ta xin Đức Mẹ, nhất là qua việc lần chuỗi Mân Côi, cho chúng ta chiến thắng chính mình, mở lòng đem niềm vui của Chúa đến cho nhau, trong gia đình và trong giáo xứ để cùng nhau đem niềm vui đó đến cho những anh chị em chưa có phúc được cảm nghiệm sự bình an và niềm vui đến từ Chúa Kitô.

Với lòng quí mến, xin kính chào quí Cha.
+  Đaminh Nguyễn Chu Trinh
Giám mục Giáo phận Xuân Lộc

Đang xử lý, vui lòng đợi trong giây lát...