13/01/2021
1520
Thứ Năm Tuần 1 Thường Niên
Lời Chúa: Mc 1,40-45
40 Có người bị phong hủi đến gặp Người, anh ta quỳ xuống van xin rằng : "Nếu Ngài muốn, Ngài có thể làm cho tôi được sạch." 41 Người chạnh lòng thương giơ tay đụng vào anh và bảo : "Tôi muốn, anh sạch đi !" 42 Lập tức, chứng phong hủi biến khỏi anh, và anh được sạch. 43 Nhưng Người nghiêm giọng đuổi anh đi ngay, 44 và bảo anh : "Coi chừng, đừng nói gì với ai cả, nhưng hãy đi trình diện tư tế, và vì anh đã được lành sạch, thì hãy dâng những gì ông Mô-sê đã truyền, để làm chứng cho người ta biết." 45 Nhưng vừa ra khỏi đó, anh đã bắt đầu rao truyền và tung tin ấy khắp nơi, đến nỗi Người không thể công khai vào thành nào được, mà phải ở lại những nơi hoang vắng ngoài thành. Và dân chúng từ khắp nơi kéo đến với Người.
Suy niệm:
Người cùi đến với Chúa Giêsu trong bài Tin Mừng này là một người bị xua đuổi. Vì cùi, anh không được sống chung với người khác trong xã hội. Anh phải tránh chỗ đông người vì bị coi là ô uế. Người cùi còn bị coi là kẻ tội lỗi bị Chúa phạt, nên anh còn thêm mặc cảm mình bị chính Thiên Chúa xua đuổi nữa.
Khi chữa khỏi bệnh phong, Chúa Giêsu giải thoát người bệnh khỏi những đau đớn phần xác. Từ nay, anh không còn bị những vết thương hành hạ. Thân thể anh trở nên lành lặn. Da dẻ anh trở lại hồng hào tươi tắn. Đồng thời Chúa Giêsu cũng giải phóng anh khỏi những mặc cảm đè nặng tâm hồn bao năm tháng qua. Trước kia anh cảm thấy bị mọi người xa lánh, nay qua Chúa Giêsu anh cảm thấy mọi người gần gũi thân thương. 
Ước gì chúng ta cũng có tấm lòng xót thương như Chúa để xoa dịu nỗi đau không chỉ thể xác mà cả tâm hồn cho những người nghèo, người bất hạnh, người mang bệnh nan y . . . Xin Chúa giúp chúng ta biết đối xử với mọi người bằng thái độ lịch sự, và đầy kính trọng lẫn nhau.
 Lạy Chúa, nhìn lại mình chúng con cũng ghê tởm vì những tội lỗi xấu xa của mình. Xin cho chúng con can đảm đến với Chúa và mạnh dạn thưa lên cùng Chúa: “Lạy Chúa Giê-su, xin thương chữa lành hồn xác chúng con. Xin tạo cho chúng con trái tim trong sạch, lương tâm trong sáng để chúng con làm chứng cho chân lý của tin mừng giữa dòng đời gian dối, tội lỗi hôm nay. Amen
Lm.Jos Tạ Duy Tuyền
SUY NIỆM
Nhưng vừa ra khỏi đó, anh đã bắt đầu rao truyền và tung tin ấy khắp nơi, đến nỗi Người không thể công khai vào thành nào được, mà phải ở lại những nơi hoang vắng ngoài thành. Và dân chúng từ khắp nơi kéo đến với Người. (Mc 1,44-45)
Việc người đàn ông “vừa ra khỏi đó, anh đã bắt đầu rao truyền và tung tin ấy khắp nơi” là một điều dễ hiểu. Anh đã phải khốn khổ vì chứng bệnh phong hủi và gần như mất hết hy vọng. Anh đến với Đức Giêsu, khiêm tốn quỳ xuống trước Người và thể hiện đức tin mạnh mẽ của mình. Anh nói: “Nếu Ngài muốn, Ngài có thể làm cho tôi được sạch.” Tất nhiên là Đức Giêsu mong muốn anh được sạch và Người đã cho anh được lành bệnh ngay tức thì.
Điều thú vị là sau khi chữa lành, Đức Giêsu lại bảo anh không được nói cho ai biết. Nhưng, trong sự mừng vui quá đỗi, anh đã đi nói với tất cả mọi người. Kết quả là danh tiếng Đức Giêsu vang dội khắp nơi và người người tò mò về Ngài. Người ta tìm đến Ngài nhiều đến nỗi “Người không thể công khai vào thành nào được”.
Một điều đáng để chúng ta suy tư trong bài Tin Mừng hôm nay, là Đức Giêsu dường như không có bất kì hứng thú gì với việc trở nên nổi tiếng. Ngài hẳn có thể dễ dàng đi từ thành nọ đến thành kia, rồi khi vào thành, Người có thể la lên rằng: “Mọi người, xin hãy chú ý! Tôi ở đây!” Như thế, dân chúng sẽ lũ lượt kéo đến mà vây quanh Người. Nhưng, thay vì như thế, Ngài lại đến những nơi hoang vắng, và dân chúng đã phải đến với Người trong những nơi vắng vẻ khó đi lại như vậy.
Người đến những nơi hoang vắng, chờ đợi dân đến tìm kiếm Người vì cả cuộc đời Người là để biến đổi các tâm hồn cách thực sự chứ không phải là sự nổi tiếng bên ngoài. Người không hứng thú với những đánh giá, tâng bốc của trần gian. Người chỉ quan tâm đến việc biến đổi con tim. Do đó, bằng cách lui vào những nơi thanh vắng, Chúa có thể để cho Chúa Cha mang Người đến với những ai sẵn sàng đón nhận ơn biến đổi đích thực. 
Với chúng ta cũng vậy. Một “Đức Giêsu nổi tiếng” không bao giờ là “Đức Giêsu thực sự”. Nếu chúng ta muốn tìm Chúa, chúng ta phải kiên trì tìm ở những nơi kín đáo và yên tĩnh, ở đó, Ngài đang chờ đợi chúng ta đến với Ngài.
Cha Henri Nouwen đã viết trong cuốn “Out of Solitude” về tầm quan trọng và cần thiết của sự tĩnh mịch thế này:
“Chỉ trong tĩnh mịch, ta mới có thể lắng nghe tiếng của Đấng đã nói với ta trước khi ta biết nói lên lời, đã chữa lành ta trước khi ta có thể giơ tay kêu cứu, đã giải thoát ta từ lâu trước khi ta có thể giải thoát kẻ khác, và đã yêu thương ta trước khi ta có thể yêu thương tha nhân. Chính trong sự tĩnh mịch mà ta khám phá ra rằng những gì ta là quan trọng hơn những gì ta có, và bản thân ta giá trị hơn mọi thành quả của ta. Trong tĩnh mịch, ta khám phá ra rằng sự sống của ta không phải là một gia tài cần bảo vệ, nhưng là một quà tặng cần được chia sẻ… và cuộc sống mới ta đem đến không phải là một gia tài phải bám lấy mà chỉ là một quà tặng được đón nhận.” 
Hôm nay, chúng ta hãy phản tỉnh về hình ảnh Đức Giêsu chờ đợi trong thinh lặng. Đâu là “nơi hoang vắng” mà Người đang chờ đợi? Chúa Giêsu đang đợi bạn đến gặp Người ở đâu? Hãy tìm kiếm Người và khi bạn tìm được, bạn sẽ mãi biết ơn vì sự cố gắng đó của mình.
Lạy Chúa, con vẫn tìm kiếm Chúa, nhưng con cũng nhận ra rằng con chưa bao giờ cố gắng đủ. Ngài đang ở đó, chờ đợi con trong vô vàn cách thức. Ngài đang mời gọi con đi sâu vào sự thinh lặng và tĩnh mịch hơn nữa. Ở những nơi hoang vắng tách khỏi ồn ào của cuộc sống, Ngài khao khát chăm sóc tâm hồn con. Xin giúp con lắng nghe tiếng Chúa, biết đứng lên đi về cùng Ngài. Và khi con tìm thấy Ngài, xin biến đổi con tim của con thành quả tim Ngài mong muốn. Amen.
 

Đang xử lý, vui lòng đợi trong giây lát...