17/02/2021
856
Thứ Năm Sau Thứ Tư Lễ Tro
         Lời Chúa: Lc 9,22-25
         22 Người còn nói : "Con Người phải chịu đau khổ nhiều, bị các kỳ mục, thượng tế cùng kinh sư loại bỏ, bị giết chết, và ngày thứ ba sẽ trỗi dậy."
         23 Rồi Đức Giê-su nói với mọi người : "Ai muốn theo tôi, phải từ bỏ chính mình, vác thập giá mình hằng ngày mà theo. 24 Quả vậy, ai muốn cứu mạng sống mình, thì sẽ mất ; còn ai liều mất mạng sống mình vì tôi, thì sẽ cứu được mạng sống ấy. 25 Vì người nào được cả thế giới mà phải đánh mất chính mình hay là thiệt thân, thì nào có lợi gì ?
         Suy niệm:
         Nhiều người từng ao ước có được của cải, giầu có nhưng họ không bao giờ toại nguyện. Vì muốn có được của cải danh vọng mà nhiều người sẵn sàng làm mọi điều bất công gian dối để có được danh lợi thú. Nhưng người tính không bằng trời tính, nhiều người đã mất hết tất cả hạnh phúc đời này vì gieo vãi bất công, hận thù và còn mất cả sự sống đời sau.
         Lời Chúa hôm nay nhắc nhở chúng ta “được lời lãi cả thế gian chết mất linh hồn nào ích gì?”. Cuộc sống này rồi sẽ qua đi. Cuộc sống trên Nước Trời mới vĩnh hằng. Thế nên, đừng vì những lợi lộc mau qua mà đánh mất cõi thiên đàng ngàn thu.
         Xin Chúa giúp chúng ta luôn tỉnh thức chọn lựa hạnh phúc Nước Trời hơn là những vinh hoa phú quý trần gian. Xin cho gia đình chúng ta can đám vác thập giá mình bằng hy sinh, bằng sống thuận theo thánh ý Chúa để được bình an hạnh phúc đời này và đời sau
Cầu nguyện: 
Lạy Chúa Giê-su,
Chúa mơì gọi chúng con phải đi theo Chúa trong hy sinh hãm mình. Nhưng Chúa ơi! Với bản tính con người luôn ham sướng sợ khổ, chúng con luôn sợ hãi trước thập giá. Chúng con luôn phàn nàn về công việc Chúa trao sao khó khăn quá! Chúng con trách Chúa vì những gánh nặng trong bổn phận mà chúng con đang phải chu toàn. Chúng con thiếu tin tưởng vào ơn Chúa nên sợ hy sinh, sợ gian nan vất vả.  
Lạy Chúa, Chúa biết rõ phận người chúng con đầy yếu đuối, và ngại gian khổ hy sinh. Xin ban cho chúng con ơn can đảm và lòng quảng đại, để chúng con sẵn lòng vác thập giá hằng ngày mà tiến bước theo Chúa. Xin cho chúng con hiểu và sống lời Chúa dạy: “ai liều mất mạng sống mình vì Tôi, thì sẽ cứu được mạng sống ấy” Amen
Lm.Jos Tạ Duy Tuyền
VÁC THẬP GIÁ ĐỜI MÌNH ĐỂ THEO CHÚA
             “Ai muốn theo Ta, hãy bỏ mình, vác thập giá mình hằng ngày mà theo Ta.” Vào thời ấy, thập giá là án tử hình mà Đế quốc La Mã đã dành cho những phạm nhân cùng đinh. Vác thập giá và đi theo Chúa Giêsu thì cũng giống như chấp nhận bị thiệt thòi bởi guồng máy bất công đã hợp pháp hóa những bất công. Nó cũng giống như thoát ly khỏi hệ thống. Như thánh Phaolô đã viết trong thư gửi cho các tín hữu Galát: “Thế gian đã bị đóng đinh vào thập giá đối với tôi, và tôi đối với thế gian” (Ga 6, 14).
            Với trang Tin Mừng hôm nay Chúa Giêsu cho biết rõ hơn con đường của Chúa là con đường gì: đó là con đường dẫn tới vinh quang phục sinh, nhưng trước đó phải qua đau khổ của thập giá; ai muốn đi theo Ngài thì cũng phải đi qua con đường thập giá, thậm chí phải vác thập giá hằng ngày.
            Ta thấy các nhà lãnh tụ muốn chiêu dụ người dân theo mình thì hứa hẹn nhiều điều hấp dẫn: vinh hoa phú quí, quyền cao chức trọng … Chúa Giêsu kêu gọi các môn đệ thì nói: “phải từ bỏ chính mình, vác thập giá mà theo.” Phải chăng Chúa muốn con người đau khổ chứ không muốn con người hạnh phúc? Thưa không! Chắc chắn là Ngài muốn cho con người hạnh phúc. Bằng chứng là Ngài đã sai Con Một xuống trần để đem lại hạnh phúc cho con người. Nhưng sở dĩ Thiên Chúa chọn con đường Thập Giá để cứu chuộc con người chẳng những vì tội lỗi con người nặng nề, phải được đền bù cho cân xứng, mà còn vì đó là cách Thiên Chúa biểu lộ tình yêu của Ngài cách mãnh liệt nhất. Và Ngài cũng muốn mời gọi con người bước đi trên con đường đó để đi theo làm môn đệ của Ngài.
            Có chuyện kể như sau : Một hôm, chúa Giêsu hiện ra cho hai trong số các môn đệ của ngài, đưa họ đến đầu một đường rồi trao cho mỗi người một cây thánh giá giống nhau và nói: "mỗi người các con hãy vác thánh giá này và đi đến cuối đường trước mặt, thầy sẽ đợi các con ở đó ". nói xong, Chúa biến đi. và hai môn đệ bắt đầu vác lấy thánh giá của mình.
            Người thứ nhất xem ra vác nhẹ nhàng, chân rảo bước mỗi lúc một nhanh. nội trong ngày, anh đã đến cuối đường và vui mừng gặp chúa giêsu đã đứng chờ sẵn ở đó. Còn người thứ hai thì mãi chiều hôm sau mới đi hết con đường, xem ra anh mệt mỏi, không còn vác, nhưng kéo lê thánh giá mỗi lúc một nặng thêm, làm anh gần kiệt sức. vừa gặp ngài, anh phàn nàn ngay: Chúa đối xử bất công quá, Chúa cho con cây thánh giá nặng, còn anh kia Chúa cho thánh giá nhẹ, nên anh đã đến trước con lâu như vậy.
            Gương mặt vui tươi của Chúa bỗng trở nên nghiêm nghị, ngài nói: "Này con, ta không đối xử bất công đâu, hai cây thánh giá giống nhau và nặng như nhau. con đừng trách thánh giá nặng nhẹ, nó trở nên nặng là vì tâm hồn con ngay từ đầu và trong suốt quãng đường ta đã chỉ, con luôn than phiền và càng than phiền thì thánh giá càng trở nên nặng nề. Người bạn đồng hành của con đến trước vì tâm hồn lúc nào cũng tràn đầy yêu thương.     
            Chúng ta, những người  Kitô hữu, đang bước theo Chúa Giêsu, chúng ta không thể đi con đươcng khác. Từ bỏ mình la từ bỏ những tính mê nết xấu tội lỗi mình. Từ khi nguyên tổ phạm tội, con người luôn hướng về điều xấu, mà Thiên Chúa thì muỗn kéo chúng ta lên để hướng về sự thánh thiện, cho nên cần phải chiến đấu không ngừng để lựa chọn đúng.
            Bỏ mình còn có nghĩa tích cực là quên mình đi vì Chúa và vì anh em. Quên mình vì nghĩ đến kẻ khác, muốn phục vụ kẻ khác; quên mình vì muốn sống tha thứ, nhịn nhục và yêu thương. Con người sinh ra vốn ích kỷ, muốn sống quên mình vì Chúa vì anh em thật là khó, cần phải có ơn Chúa, cần phải biết chạy đến với Chúa; cần phải có một đời sống Phúc âm.
            Đồng thời với bỏ mình,  là vác thập giá mình. Nhiều người hiểu thập giá đời mình là những rủi ro, bệnh hoạn, những bất hạnh trong cuộc sống. Nhưng thập giá của mỗi người chúng ta còn là những cuộc chiến chống lại mọi khuynh hướng xấu, tội lỗi trong ta; thập giá của mỗi người còn là những tương quan với những con người bất toàn hằng ngày ta tiếp xúc.
            Thập giá là những bổn phận phải chu toàn hàng ngày : bổn phận của một người cha người me, của vợ của chồng , của con cái, của nghề nghiệp mình…. Như một vận động viên leo núi, để lên cao, người ấy phải tốn nhiều sức lực và mồ hôi, có khi còn kèm thêm máu và nước mắt. Nhưng đổi lại, người ấy được hưởng niềm vui chinh phục đỉnh cao. Nếu ngại khổ ngại khó, người ấy sẽ đứng mãi dưới chân núi mà ôm ấp giấc mộng không thành. Muốn thành công thành đạt phải đổ mồ hôi, phải thức đêm phải cố gắng. Thành công không thể có cho những ai lười biếng, nhút nhát.
            Những khổ sở mà đời chúng ta phải chịu cũng giống như một bó củi rất to và rất nặng. Chắc chắn chúng ta vác không nổi. Nhưng Thiên Chúa đã thương tháo dây bó củi đó ra, rồi chia nó ra để mỗi ngày chỉ chất lên vai ta một khúc thôi. Hôm sau một khúc nữa, và hôm sau tiếp tục... Cuối cùng ta cũng vác xong hết bó củi. Nhiều người lại không làm như thế: chẳng những họ chất lên vai khúc củi của hôm nay mà còn thêm vào đó khúc củi của hôm qua và khúc củi của ngày mai. Lạ gì họ không vác nổi!”
            Thập giá không phải là định mệnh, cũng chẳng phải là một nhu cầu cấp bách từ Chúa Cha. Thập giá là hậu quả của việc tự nguyện dấn thân của Chúa Giêsu để mặc khải Tin Mừng rằng Thiên Chúa là Cha, và do đó, tất cả chúng ta phải được chấp nhận và được đối xử như anh chị em. Bởi vì lời loan báo cách mạng này, mà Người đã bị bức hại và Người đã không lo sợ mà cống hiến mạng sống mình. Không có một bằng chứng tình yêu nào cao cả hơn là Đấng thí mạng sống mình vì anh em.
            Cuộc sống là một chuỗi những lựa chọn. Mà chọn thì phải bỏ, bỏ cái kia để được cái này. Nên nhớ là chúng ta đã chọn Chúa và con đường của Chúa. Đó là sự lựa chọn căn bản, nhưng lựa chọn căn bản ấy phải thể hiện trong những lựa chọn hằng ngày theo cùng chiều hướng đó. Mùa chay là thời gian chúng ta xét mình về những lựa chọn của mình, đồng thời lặp lại lựa chọn căn bản: chọn Chúa, chọn con đường thập giá, chọn từ bỏ.
 

Đang xử lý, vui lòng đợi trong giây lát...