12/03/2017
655
Thứ Hai Tuần II Mùa Chay
        Lời Chúa: Lc 6,36-38
        36 "Anh em hãy có lòng nhân từ, như Cha anh em là Đấng nhân từ. 37 Anh em đừng xét đoán, thì anh em sẽ không bị Thiên Chúa xét đoán. Anh em đừng lên án, thì sẽ không bị Thiên Chúa lên án. Anh em hãy tha thứ, thì sẽ được Thiên Chúa thứ tha. 38 Anh em hãy cho, thì sẽ được Thiên Chúa cho lại. Người sẽ đong cho anh em đấu đủ lượng đã dằn, đã lắc và đầy tràn, mà đổ vào vạt áo anh em. Vì anh em đong bằng đấu nào, thì Thiên Chúa sẽ đong lại cho anh em bằng đấu ấy."
        Suy niệm:
        Người Việt Nam mỗi khi bị hàm oan, bị người thế gian đàm tiếu về một chuyện mà mình không có, nhưng được người đời dựng đứng thành chuyện của mình, chúng ta thường hay nói ”oan cho tôi, đúng là oan thị Kính”. Có biết bao người đã phải chết vì oan, vì bị thiên hạ đặt điều đặt chuyện, chuyện nhỏ thành to, hay có khi chỉ là        “Tình ngay lý gian” như câu chuyện dân gian năm xưa về Thị Kính.
        Thị Kính trong một lần nhìn thấy cái râu của chồng ở cằm mọc ngược, nên đang lúc chồng ngủ bà đã lấy dao kê vào cổ để cắt râu cho chồng, vô tình mẹ chồng trông thấy, chẳng cần tìm hiểu tại sao đã vội kết án con dâu: lấy dao cắt cổ chồng đến nỗi cô phải chết vì oan.
        Thói đời ngày xưa và hôm nay vẫn thế, thích thêu dệt. Một thành hai. Hai thành ba. Người này truyền tai người kia, mỗi người thêm một tí. Thêm mắm thêm muối, thế là danh dự và nhân cách của một người bị hạ gục dễ dàng bởi miệng lưỡi thế gian.
        Trong chuyện phiếm dịch gia cầm, người ta kể rằng có một con vịt đi lang thang ngoài đường bị xe cán chết. Cán bộ vệ sinh môi trường nói rằng phải đăng báo để những ai có vịt đừng để chạy ngoài đuờng xe cán chết mất vệ sinh môi trường. Báo chưa kịp đăng thì cán bộ chống tệ nạn xã hội bảo rằng đã lỡ thì thêm vào một tí: là con vị say sỉn ra đường xe cán chết mất vệ sinh môi trường. Báo chưa kịp đang thì cán bộ kế hoạch hoá gia đình lại bảo: đã lỡ đăng thì thêm vào một chút: con vịt không có kế hoạch, đẻ nhiều, chán đời, uống rượu say sỉn ra đường xe cán chết”. Cứ thế mỗi người khi muốn loan tin gì, lại muốn thêm một chút thành “tin vịt”, nên bây giờ người ta mới nói là đừng nghe “tin vịt” là vậy.
        Tin mừng hôm nay, Chúa Giê-su nói: “Anh em đừng xét đoán, thì anh em sẽ không bị Thiên Chúa xét đoán”. Tại sao Chúa lại cấm xét đoán? Chữ “xét đoán” ở đây hiểu là chỉ trích, phê bình, thoá mạ ai một cách nhục nhã, kết án ai một cách nhẹ dạ, không đủ điều kiện mà cứ xét đoán một cách bừa bãi. Chúng ta thường hay xét đoán xấu cho người khác. Nhất là vì thành kiến, vì ghen tương, vì ác ý, chúng ta dễ xuyên tạc sự thật, bóp méo sự thật để dèm pha, nói xấu, vu oan cáo vạ cho anh chị em mình
        Người ta vẫn thường nói: “Chân mình còn lấm mê mê – Lại cầm bó đuốc mà rê chân người”. Đó là loại người chỉ đi rình mò, soi mói lỗi lầm của người khác để thoá mạ, bôi nhọ danh dự của họ, đang khi đó, lại chẳng bao giờ nhìn lại mình hay đúng hơn là không chịu nhận ra khuyết điểm của mình để sửa đổi. Họ chỉ nhìn thấy cái sà trong mắt tha nhân mà cái đà trong mắt mình lại không thấy.
         “Đừng xét đoán để khỏi bị xét đoán”. Câu này không có nghĩa là nếu chúng ta không xét đoán ai thì Chúa sẽ không xét đoán ta, dù ta tội lỗi đầy mình. Thưa không phải thế. Tội ai làm người đó phải chịu, có tội phải ăn năn trước đã. Câu này Chúa chỉ muốn nói với chúng ta : nếu chúng ta không muốn người khác khắt khe với mình, thì trước hết chúng ta đừng đối xử với họ như vậy. Chắc có lẽ chúng ta không muốn bị người khác dòm ngó, bới móc chuyện riêng của mình, thì chúng ta cũng đừng làm cho người ta cái gì mình không ưa thích nó. Gieo gió ắt gặp bão – đừng gieo sự dữ kẻo “gậy ông lại đập lưng ông” mà còn bị trả lẽ công bằng trước mặt Thiên Chúa là Đấng chân thật và công mình chính trực.
Cầu nguyện:
Lạy Chúa Giê-su Thánh Thể,
Vì yêu thương chúng con, Chúa đã tự hạ mình trở nên loài người chúng con. Chúa còn trở nên bé nhỏ qua tấm bánh đơn sơ để hoà quyện trong máu thịt chúng con. Chúa đã chịu tan biến mình để chúng con được sống sung mãn trong tình thường của Chúa.
Nhưng Chúa ơi, sao loài người chúng con lại thích đánh bóng chính mình, thích nổi trội giữa mọi người? Chúng con thích được khen ngợi, thích được tán dương. Phải chăng vì kiêu căng mà chúng con đã không thể sống khiêm tốn trước mặt nhau? Phải chăng vì kiêu căng mà chúng con đã nhiều lần khinh dể, nói hành, nói xấu, bêu xấu và dèm pha người khác để tôn mình lên? Xin tha thứ vì những lần chúng con xét đoán tha nhân một cách bừa bãi. Xin tha thứ vì những lần chúng con sống thiếu chân thật với Chúa và tha nhân.
Lạy Chúa Giê-su mến yêu, Chúa đã tự hạ để trở nên mọi sự cho mọi người. Xin cho chúng con luôn sống đơn sơ, bé nhỏ để Chúa được lớn lên trong chúng con và chúng con có thể mang Chúa đến trong yêu thương, hoà hợp với mọi người. Amen
Lm.Jos Tạ Duy Tuyền

Đang xử lý, vui lòng đợi trong giây lát...