01/02/2017
584
Sống Có Ích Cho Đời
Có ai đó nói rằng: “Đâu ai nghèo đến nỗi không có tấm lòng dành cho nhau”. Có thể ta nghèo tiền, nghèo của nhưng xin đừng bao giờ nghèo tình yêu đến nỗi đóng cửa lòng trước nỗi khổ hay sự bất hạnh của tha nhân.
Nhạc sĩ Trịnh Công Sơn từng viết "Sống trên đời cần có một tấm lòng. Để làm gì em biết không? Để gió cuốn đi, để gió cuốn đi…". Gió sẽ cuốn tấm lòng đầy ắp tình yêu thương để gieo vào khắp muôn nơi, để đi đến mọi ngõ ngách cuộc đời, để mang lại hạnh phúc cho những mảnh đời bất hạnh khổ đau.
Con người là họa ảnh Thiên Chúa. Con người cũng phải có tấm lòng biết yêu thương như Thiên Chúa. Tình yêu là lẽ sống của con người. Sống thiếu tình yêu con người tự đánh mất căn tính của mình. Sống thiếu tình yêu thì đâu còn giá trị của một con người là phải sống có ích cho tha nhân.
Có một dụ ngôn kể rằng: Khi những chú cá được sinh ra trên đời, chú thường hỏi mẹ chú rằng: “Nước là gì hả mẹ? Sao con không biết nước là gì cả?”. Mẹ chú không biết giải thích cho chú thế nào, đành nhờ sóng hất chú lên bờ. Khi nằm giãy giụa trên bờ chú cá nhỏ mới hiểu thế nào là nước, nước chính là sự sống của chú, điều tưởng chừng bình thường nhất đó, lại có ảnh hưởng đến sự sống của chính mình. 
Đôi khi con người cũng cần phải gặp những bất trắc, những thất bại mới cảm thấy cần tấm lòng chia sẻ, yêu thương của ai đó. Lúc đó con người mới thấy cần lắm một tấm lòng để giúp mình vượt qua khó khăn. Cần lắm một bàn tay nâng đỡ xoa dịu nỗi đau cho mình. Cần lắm một lời an ủi, khích lệ để đứng dạy sau những lần vấp ngã.
Nếu biết mình rất cần một tấm lòng để khích lệ, nâng đỡ mình thì hãy trân trọng tình cảm của những người đang sống bên cạnh chúng ta. Đồng thời, cũng phải để tấm lòng mình cho gió cuốn đi đến với mọi phận người. Hãy để tình yêu cho gió mang tới cho những mảnh đời bất hạnh khổ đau.
  Lời Chúa hôm nay, mời gọi người kytô hữu hãy sống cuộc đời hữu ích như những hạt muối hay ngọn đèn sáng cho trần gian. Muối thì thấp hèn, âm thầm và khiêm tốn, nhưng muối làm cho người mẹ nội trợ thêm rạng rỡ niềm vui, cho bữa cơm gia đình thơm ngon đậm đà. Ánh sáng thì rực rỡ, huy hoàng. Ánh sáng soi cho người ta thấy rõ đường đi, cho con người nhận ra nhau, cho quan hệ giữa người với người thêm trong sáng chân thành.
Nhưng thân phận cả hai đều phải chịu hao mòn hy sinh thì mới thực sự có ích cho đời: muối tan dần đi, ngọn nến phải chịu tiêu hao. Lý do tồn tại của cả hai là để trở nên hữu ích cho đời. Nếu muối không mặn và đèn không sáng thì đâu có ích chi. Tất cả sẽ vô dụng chỉ nên vất ra đường phố cho người ta chà đạp và khinh bỉ.
Dù là muối hay ánh sáng thì con người cũng phải biết hy sinh, biết quên đi cái tôi của mình để đem tình yêu làm ấm lòng người và thắp sáng niềm tin yêu và hy vọng cho những con người đang chìm ngập trong bể khổ, trong thất bại khổ đau.
Nhưng tiếc thay, vì lười, vì ích kỷ, vì hèn nhát, ngọn đèn của chúng ta lu mờ dần đi và có khi tắt ngấm. Vì thiếu bác ái, thiếu lòng nhân từ nên những ai tiếp xúc với chúng ta đều cảm thấy mặn chát, khô cằn thiếu sức sống mặn nồng. Xin Chúa giúp chúng ta dám hy sinh và từ bỏ mình mỗi ngày để trở nên ánh sáng và muối men cho đời. Amen
Lm.Jos Tạ duy Tuyền
 

Đang xử lý, vui lòng đợi trong giây lát...